Anh Thơ

Đông chợ

Trời nắng dần và nóng dần... ngoài quán
Các người đi đã đội thúng lên đầu.
Chợ ồn lên những tiếng chào mua, bán
Với tiếng người chen chúc gọi vang nhau.
Đây mấy mụ chổng mông lên khảo gạo,
Kia một cô chúm miệng húp canh riêu,
Bác thợ cạo đè vội đầu khách cạo,
Thầy bói ngồi gieo quẻ xuýt xoa kêu.
Bỗng cả chợ đổ xô nhìn... mất sắc!
Một đám người huỳnh huỵch đuổi theo nhau
- à, đó là những người đi bắt cắp!
Họ thản nhiên lại bán lại mua đều.

Được bạn: Đặc Trưng đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đông chợ"